Ngày chủ nhật buồn sau những vụ đình công...




TTO - Bên bàn nhậu chỉ gồm bún chấm nước tương, trưa 21-10, M, P, H, Đ ngồi ôn lại những ngày đã qua. Đình công đã qua mấy ngày rồi, thế mà dư âm của nó vẫn còn đọng lại trong lòng bốn thanh niên quê ở miền Trung.

>> Những con số đau lòng!
>> Công nhân phải sống được với đồng lương

Vào Bình Dương làm việc đã nhiều năm, nhưng chưa bao giờ 4 người lại buồn như lúc này... Tất cả họ đã làm trong công ty R. hai năm. Mấy hôm trước, vì đồng lương không còn đáp ứng đủ nhu cầu cuộc sống, đồ bảo hộ không được cung cấp, anh em trong công ty đều mong muốn ban giám đốc cải thiện điều kiện làm việc, thành lập công đoàn, cung cấp đồ bảo hộ lao động, cung cấp suất ăn trưa... không được đáp ứng, thế là đình công đã nổ ra.

Không làm việc đã đành, mấy ngày đình công, mọi người còn lo lắng đủ thứ: không biết sau khi đình công sẽ thế nào, có ai bị đuổi việc không, bị đuổi việc không biết công ty có bồi thường hợp đồng không, sẽ đi tìm việc mới ở đâu...Và cuối cùng, những lo lắng ấy đã trở thành sự thật!

M, P, H và 3 người khác đã bị đuổi việc. Xin gặp Tổng giám đốc để hỏi rõ nguyên nhân, bảo vệ không cho, Tổng giám đốc cũng không chịu gặp, xin quyết định sa thải thì không có... Ba thanh niên chỉ còn biết về phòng trọ và lo tìm việc mới.

P. và M thì có tay nghề sơn, nên đã nhanh chóng tìm được công việc mới trong một công ty khác gần đó... H. xin đi làm cho một tiệm hàn xì ở Bình Triệu... Chỉ còn Đ. vẫn làm trong công ty R. Nhưng, Đ bảo: "thấy anh em bị đuổi việc, em cũng buồn... chắc em sẽ đi tìm chỗ khác, vì ở lại cũng khó làm việc". Tuy đã tìm được việc mới, nhưng H, M, P hiện nay cũng không lấy gì làm vui, vì "công ty hẹn ngày 8-11 mới giải quyết lương nghỉ việc".

Điều ba thanh niên này lo lắng là không biết việc đó đúng hay sai, nếu công ty R sai, thì họ phải đi kêu ở đâu. Theo đúng hợp đồng đã ký, phải đến tháng 6-2008 họ mới hết hợp đồng... Công ty yêu cầu họ viết đơn xin thôi việc thì mới giải quyết các khoản trợ cấp... nhưng họ không viết, vì họ đâu có muốn nghỉ việc, họ chỉ đình công có một ngày để yêu cầu cải thiện . Rồi từ nay đến ngày lãnh lương ở công ty mới, họ sẽ lấy gì để sống? Lấy gì để trả tiền phòng? "Chắc phải vay mượn bạn bè để sống anh ạ, lúc nào lãnh lương thì gởi lại sau"... P. nói.

Em gái của M.cũng là công nhân may ở công ty T.L. Mấy hôm trước em cũng tham gia đình công, vì mức lương của em hiện nay chỉ 670.000/tháng, chưa tính tiền tăng ca. Đến ngày thứ 4, công ty phát mẫu đơn xin thôi việc để ai không muốn làm việc nữa thì ký vào. Không muốn mất việc, không muốn ba mẹ ở quê nhà Quảng Bình biết chuyện, em tiếp tục ở lại làm việc. Bây giờ, em chỉ hy vọng công ty sẽ thực hiện lời hứa tăng lương trong thời gian sắp tới, nhưng chẳng biết đến bao giờ... Mấy hôm đình công, công ty đã hứa sẽ tăng tiền ăn lên 5000 đồng/suất, nhưng mấy hôm nay đồ ăn vẫn thế...

Ngày chủ nhật rồi sẽ trôi qua, ngày mai, họ sẽ tiếp tục đi làm, tiếp tục hy vọng... Nhưng trước mắt, họ phải đối mặt với những nỗi lo mà sau mỗi cuộc đình công, các công nhân đều phải canh cánh...

CHÂN LUẬN

Cạnh tranh bằng mồ hôi giá rẻ

TT - Mồ hôi giá rẻ là mộtlợi thế cạnh tranh. Tuy nhiên, lợi thế cạnh tranh về mồ hôi quả thật là một thứ hết sức đa nghĩa...

Mồ hôi giá rẻ là một lợi thế cạnh tranh. Các ngành công nghiệp thâm dụng lao động đang mọc lên như nấm trong quá trình hội nhập chính là nhờ vào lợi thế cạnh tranh nói trên. Tuy nhiên, lợi thế cạnh tranh về mồ hôi quả thật là một thứ hết sức đa nghĩa.

Một mặt, lao động giá rẻ đang thu hút được nguồn đầu tư không nhỏ đổ vào nước ta. Điều này đến lượt mình lại góp phần đáng kể cho việc chuyển dịch cơ cấu kinh tế (đặc biệt trong điều kiện chúng ta đang muốn giảm bớt lực lượng lao động trong lĩnh vực nông nghiệp). Nguồn đầu tư nói trên còn tạo ra khá nhiều công ăn việc làm cần thiết cho một nước có nhiều người cần việc làm như đất nước ta.

Mặt khác, lợi thế cạnh tranh về mồ hôi cũng chứa đựng khá nhiều rủi ro trong đó.

Trước hết, kiếm tiền bằng mồ hôi thì ráo mồ hôi sẽ hết tiền. Với đồng lương ít ỏi, người lao động khó có cơ hội để cải thiện điều kiện sống của mình và đầu tư cho việc học hành của con cái. Mà như vậy thì cái vòng luẩn quẩn của việc mồ hôi chỉ tạo ra mồ hôi sẽ lặp lại mình một cách vô tận.

Hai là trong lúc thu nhập chung của xã hội đang được nâng lên thì những người lao động chân tay vẫn phải chịu một mức lương ít được cải thiện. Điều này không thể không dẫn đến những so sánh và tâm tư. Tuy nhiên, vấn đề còn nghiêm trọng hơn thế. Đời sống chung được nâng lên thì giá cả chung cũng bị nâng lên. Với mức lương ít thay đổi thì thu nhập thực tế của những người lao động đang bị giảm đi. Đây có thể là một trong những nguyên nhân sâu xa của những vụ đình công đang xảy ra trong thời gian qua. Các nhà sử dụng lao động cần nhận thức rõ điều này.

Đình công là vũ khí quan trọng, nhưng là vũ khí bất đắc dĩ của người lao động. Điều quan trọng là phải nâng cao năng lực đại diện và năng lực mặc cả, năng lực thương thuyết của tổ chức công đoàn và tập thể người lao động. Một mối quan hệ lao động hài hòa cũng cần được coi là lợi thế cạnh tranh.

TS NGUYỄN SĨ DŨNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét